Trong lòng cô Đới như có hàng vạn con nai xông loạn, chân cũng khẽ nhích lại gần rèm vải, muốn nghe rõ động tĩnh bên trong. Phim sex au my “Tiểu Minh … Có đỡ hơn không?”
“Đỡ một chút … Nhưng vẫn … Á, cô Lương đừng mà!”
“Xuỵt … Đừng nói chuyện … ráng một chút…” Rồi sau đó một chuỗi âm thanh “òm ọp, òm ọp” vang lên, còn kèm theo .. Hai cô giáo đã kéo rèm che kín, đang ở ngoài khẽ giọng trò chuyện. Nhưng bên ngoài phòng vẫn kẻ đến người đi. Mẹ Tiểu Minh hết lời cảm tạ hai cô giáo, hai cô không từ chối được, đành đánh trống lảng sang chuyện khác. Cô Lương cũng giật nảy mình, nhưng cô dạy Toán, không biết nhiều về y, không biết là nghiêm trọng đến mức nào, bèn hỏi cô Đới: “Cô Đới, cô thấy thằng bé như này … tình trạng thế nào?”
Đới Duyệt Tâm năm nay vừa tròn ba mươi, vốn học hộ lý, sau khi tốt nghiệp ở bệnh viện lớn làm y tá mấy năm, sau đó chịu không nổi việc phải liên tục trực đêm, liền nhờ người xin vào làm việc ở phòng y tế trường trung học số 1 thành phố Hồng Khê, thường ngày xử lý mấy ca xây xát trặc xương còn không sao, đến khi gặp tình huống khó giải quyết như vậy liền không làm gì được. Bởi vì thấp, Văn Tiểu Minh đương nhiên ngồi hàng ghế đầu, thường thường các thầy cô giáo sẽ để ý đến nó nhiều hơn, lại thêm Tiểu Minh học tốt lại nghe lời, các thầy cô đều có ấn tượng tốt với thằng bé. Nhìn thấy cô Đới, mặt cô Lương đỏ bừng như sắp nhỏ máu ra vậy. “Cô Đới, chúng ta đi tìm bác sĩ Chung lấy thuốc đi.” Cô Đới còn chưa từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, đã bị cô Lương kéo ra khỏi phòng, khi bước ra khỏi cửa, quay mặt nhìn thoáng qua, Tiểu Minh đang cầm khăn ra sức lau




















